top of page

DRAMA CD

Tưởng tượng được bay bổng

Drama CDs: Shuffle

<< Still Still Still - Ichinose Tokiya x Shinomiya Natsuki >>

Xem các Drama CD utapri khác? --> Nàng click vào: Drama CD

SHUFFLEUNIT-NT.jpg

Track 1: Still still still ( Song )

 

Drama: Track 2 | Track 3 | Track 4

Đôi lời:

Bản Vietsub bản quyaền được dịch bởi nhóm NaRanSub. Vui lòng không mang đi.

Nếu nàng muốn--> hãy nói với người dịch biết (Link FB: Profile )

                                                         - Vietsub by Na Ú - 

Track 4: Tình yêu Shining「Ký ức ngọt ngào」

Tokiya: Cuộc gặp gỡ này, tôi không thể nói là ngẫu nhiên được

Natsuki: Có nghĩa là...

Tokiya: Tôi cũng vậy, tôi đã chia tay người con gái tôi yêu. Chúng tôi không đồng điệu về cảm xúc. Vì cô ấy, đây là cách chọn tốt nhất

Natsuki: Cả hai không đồng điệu về cảm xúc, vậy hai người đã có người mình thích rồi sao?

Tokiya: Ừm, Con đường của chúng tôi khác nhau. Dù là lần cuối hẹn hò, chúng tôi vẫn quyết định nói ra. Sau đó chúng tôi thử thỏa hiệp, nhưng lại không hiệu quả. Lúc ấy tôi quá ngu ngốc, nếu có thể, tôi muốn làm lại. Nhưng hy vọng đó rất mong manh

Natsuki: Nhưng....nhưng....nếu đó là tình yêu, anh phải bất chấp chứ!

Tokiya: Chúng tôi không thấy tương lai dành cho hai chúng tôi. Chúng tôi không thể sống chỉ vì đó là yêu. Nói đúng hơn, là không được cho phép. Nếu sống cùng nhau, cô ấy sẽ sống trong ăn năn mất. Tự tế của cô ấy nuông chiều tôi, nên chúng tôi quyết định chia tay. Đó là điều duy nhất tôi có thể làm cho cô ấy

Natsuki: Anh có hối hận không?

Tokiya: Thật khó để quên. "Tạm biệt. Cảm ơn anh". Tới bây giờ tôi vẫn luôn nhủ lại lời cô ấy nói lần cuối. Nếu thời gian lúc ấy dừng lại thì tốt biết mấy. Trong phòng tôi, đâu đâu cũng là quà tặng của cô ấy. Nhìn nó, tôi lại nhớ về lúc ấy. Chiếc khăn choàng cổ màu trắng, lần đầu tiên tôi nhận được quà làm từ tay cô ấy

Chúng tôi bắt đầu và khóc cùng nhau. Có phải chúng tôi rất giống nhau không?

Natsuki: Đó chính là điều quan trọng của anh

Tokiya: Khi nhìn chiếc khăn choàng cổ đó, tôi rất đau. Nhưng tôi không thể vứt bỏ nó. Nếu chôn nó dưới biển sâu thì tốt biết mấy, nhưng cơ thể tôi không di chuyển được

*nói trong lòng* Cũng chính tại nơi đó, tôi đã từng muốn chôn theo kỷ niệm của cô ấy....

[------------------------------------------------]

*hồi tưởng*

*Tiếng pháo hoa*

Những pháo hoa đó là dành cho hai ta đúng không? Nhìn chúng, anh không cảm thấy nhàm chán

Eh? Anh tuy hiểu cảm giác của em khi nhìn pháo hoa như thế nào, nhưng anh rất khó chịu khi ánh mắt em cứ chằm chằm vào chúng, anh không thích. Vậy cho anh nhận gì trước đi *hôn* 

Vậy đây là hương vị nụ hôn đầu của em sao? Anh không có chọc ghẹo em, anh rất nghiêm túc. Được nhận nụ hôn đầu của em khiến anh hạnh phúc. Anh chính là người hay ghen tỵ những thứ chiếm tầm nhìn của em, như pháo hoa này chẳng hạn . Mà anh tham gia cùng với em được không?

Em biết trước điều gì sẽ xảy ra sao? *cười* Nếu em vì anh thì anh rất vui, nếu là em đang chờ tình yêu của anh thì anh càng vui hơn nữa. Ssh...đừng nói cho ai biết đấy! Nhắm mắt lại nào. Vì anh chính là người tham lam nên anh sẽ độc chiếm em. Anh muốn em nhiều hơn nữa *hôn* {Ú: uầy, sao chỉ mới tới B vại anh? Sao không XYZ luôn đi ~ }

Anh yêu em. Hãy tiếp tục tình yêu này nhé, lúc này và mãi mãi về sau. Đây là nụ hôn thề ước của hai ta đấy

*Kết thúc hồi tưởng*

[--------------------------------------------------]

Tokiya: Đó là một cuộc trò chuyện kỳ lạ. Tôi để kỷ niệm đó quên đi, nhưng nó lại ùa về lần nữa. Liệu tôi nhớ lại khoảng thời gian được nhận nụ hôn đầu của cô ấy có tốt không?

Natsuki: Chấp nhận hiện thật không phải là việc dễ dàng. Nhớ lại cũng không sai. Để trái tim ta tan nát lại thêm một lần nữa tan nát là rất khó, nhưng, chúng ta nên chấp nhận

Tokiya: Đúng vậy

Natsuki: Lúc này đây, tôi nguyện rằng tôi có thể nhớ lại khoảng khắc những cuộc gặp gỡ của chúng tôi. Đó là việc ít nhất tôi có thể làm

Tokiya: Anh rất mạnh mẽ

Natsuki: Anh sai rồi. Khi nghĩ về cô ấy, trái tim tôi đau rát. Lúc này đây, nếu quên đi cô ấy, tôi nghĩ mình sẽ không được gặp cô ấy nữa mất

Tokiya: Tôi cũng như anh. Có lẽ lúc này cô ấy đã thay đổi kiểu tóc và trang phục. Cô ấy có trở nên xinh đẹp hơn khi ở cạnh tôi không? Có còn mỉm cười với tôi nữa hay không? Tôi nghĩ, mình không nên gặp cô ấy

Natsuki: Nhưng chúng ta không thể cứ như vậy được

Tokiya: Đúng, chúng ta không thể cứ như vậy mãi. Vì bản thân, và vì người còn gái mình yêu

Ah....có vẻ như mưa đã ngừng rồi

Natsuki: ừm, Sau cơn mưa, ánh mắt trời sẽ chiếu sáng, xuyên qua từng mặt nước biển. Thật đẹp

Tokiya: Đây là cái chúng ta gọi là cây cầu thần tiên sao?

Natsuki: Chân trời này như dành cho chúng ta vậy

Tokiya: Có lẽ vậy

Natsuki: Không biết sao giờ tôi cảm thấy tốt hơn rồi. Tôi nên về nhà sớm-nơi mà tôi thuộc về

Tokiya: Tôi có cảm giác sẽ gặp lại anh lần nữa. Cảm giác của tôi sẽ không bao giờ sai

Natsuki: Dù rất khó để quên cô ấy, nhưng nếu tôi có đích đến của mình, tôi sẽ tiếp tục tiến lên. Vậy nên tôi sẽ ổn thôi

Tokiya: Tôi cũng vậy! Vậy thì chúng ta đi thôi?

Natsuki: Được, tôi đi bên phải

Tokiya: Còn tôi bên trái

Natsuki: Gặp anh sau. Ở một nơi nào đó, chúng ta sẽ gặp lại lần nữa!

Tokiya: Được!

[----------------------------------------------]

Natsuki: *độc thoại* Hôm nay, ngày mai, dù mùa chuyển liên tục, anh vẫn luôn mong mình được gặp em lần nữa

Tokiya: *độc thoại* Nhưng, chúng ta không thể. Trong cuộc sống của em, tôi không phải người em quý trọng nhất

Natsuki: Xin đừng làm cô ấy đau, đừng làm cô ấy khóc. 

Hãy quên tôi đi và nắm lấy tương lai của riêng em

Tokiya: Anh muốn em là người hạnh phúc nhất

Natsuki: Anh yêu em

Tokiya: Ham muốn được ôm lấy em, nó đang dày vò trái tim anh

Natsuki: Nỗi buồn này, rồi sẽ tan biến mãi mãi. Nhìn lên bầu trời, cứ để nước mắt tuôn rơi, còn hơn là kìm nén nó lại

Tokiya: Những giọt lệ của chúng ta, thay đổi hy vọng và hạnh phúc

bottom of page