DRAMA CD
Tưởng tượng được bay bổng
Drama CDs: Shuffle
<< Still Still Still - Ichinose Tokiya x Shinomiya Natsuki >>
Xem các Drama CD utapri khác? --> Nàng click vào: Drama CD
Đôi lời:
Bản Vietsub bản quyaền được dịch bởi nhóm NaRanSub. Vui lòng không mang đi.
Nếu nàng muốn--> hãy nói với người dịch biết (Link FB: Profile )
- Vietsub by Na Ú -
Track 2: Sự chần chừ của Tokiya
Natsuki: Tokiya-kun! Thu âm thậttttttttttttttt vui!
Tokiya: Cậu chính là luôn thích những thứ cậu làm, Shinomiya. Nhưng cậu có cần biểu đạt quá mức chứ?
Natsuki: Không đúng! Mình vẫn luôn muốn hát cùng cậu thêm nữa. Dù chúng ta đã thu âm xong, trái tim mình vẫn đập nhanh khi nghĩ về vũ đạo
Tokiya: Cậu nói đúng. Khi chúng ta còn ở học viện, bởi vì tôi ở lớp S và cậu ở lớp A nên chúng ta hiếm khi cùng nhau được như thế này
Natsuki: Không phải vậy đâu, Ở ký túc xá Shining, không phải chúng ta đã từng cùng nấu ăn sao?
Tokiya: Đó là trường hợp ngẫu nhiên thôi. Bởi vì tiết chúng ta trùng nhau, hơn nữa, nếu cậu mà nấu ăn một mình, thế nào cũng có hiểm họa. Để đảm bảo không có gì xảy ra, tôi cần phải trông chừng cậu. Cậu trước đó nấu ăn rất ổn, nhưng cuối cùng cái chảo lại nhìn không ra cái chảo. Giờ nó vẫn còn lưu lại vết tích đấy
Natsuki: Chỉ vậy thôi sao? Nhưng mình muốn nấu ăn cùng cậu. Bởi vì cậu giỏi nấu ăn, mà Syo-chan lại tin tưởng tài nấu nướng của cậu hơn mình
Tokiya: Syo chọn nấu ăn của tôi không phải vị của món ăn, mà là vì cứu cuộc đời của cậu ấy
Natsuki: Thôi không nói đến nấu nướng nữa, giờ nói về âm nhạc đi. Hôm nay tôi muốn biết tất cả về cậu. Tôi muốn hiểu nhiều về cậu hơn
Tokiya: Ah, được. Về âm nhạc đúng không?
*nói trong lòng* Mới một chút đã thay đổi chủ đề liền rồi sao? Mình biết là cậu ấy có độ nhịp của cậu ấy, nhưng những khi có hai người, mình cần phải kiệm lời với cậu ấy mới được
Natsuki: Mình có câu hỏi! *giơ tay lên*
Tokiya: Ở đây chỉ có chúng ta, cậu không cần phải giơ tay lên
Natsuki: Tokiya-kun, khi viết lời nhạc, cậu sẽ nghĩ gì?
Tokiya: Lời nhạc sao? Để xem..
Natsuki: *cắt ngang Tokiya* Mình viết những gì về con tim mình phát ra. Khi nghĩ về trời xanh, những tia nắng mặt trời bỗng hiện lên. Khi nghĩ về trời đêm, lời nhạc sẽ lấp lánh ánh trăng
Tokiya: Chỉ...chỉ vậy thôi? *nói trong lòng* Mình....Mình không thể tiếp tục nói về chuyện này được. Không phải mình không muốn mà là không thể
Chả lẽ Syo luôn chịu như vậy khi còn ở trường sao?
Hm...
Natsuki: Hm?
Tokiya: Hm?
Natsuki: Ah...Mình đang chơi trò chơi bắt chước sao?
Tokiya: Không phải! Cậu cứ nói đi, tôi đang đợi đây
Natsuki: Vậy cậu đang chờ nãy giờ sao? Cậu không cần phải kiềm chế bản thân đâu, cứ thoải mái nói ra đi
Tokiya: Ừ-Ừm...tôi hiểu rồi. Theo tôi, tôi đang nghĩ về cân bằng hài hòa giữa giai điệu và giọng hát. Để việc hát dễ đạt thành công hơn, tôi sẽ thử từng lời nhạc và chọn câu từ cẩn thận. Tất nhiên là không thể thiếu việc truyền đạt cảm xúc
Natsuki: Quả nhiên đúng chuẩn Tokiya. Nhưng không phải quá tốn thời gian sao?
Tokiya: Đúng là sẽ không hoàn thành nhanh. Nếu mà xong lời nhạc đạt đủ yêu cầu trong thời gian ngắn thì quá may mắn rồi
Natsuki: Nếu có xảy ra, cậu nên dâng tay cầu nguyện tới những vì sao
Tokiya: Thật sao?
Natsuki: Mình chưa thử, cậu thử làm đi!
Tokiya: Vậy tại sao cậu lại nói với tôi những lời đó?
Natsuki: Mình rất ít khi lo lắng lắm, nhưng mình muốn giúp cậu, dù ít cũng được
Tokiya: *nói trong lòng* Cậu ấy nghiêm túc hay đang đùa vậy? Mình vẫn không thể hiểu cái trình độ của cậu ấy...
Natsuki: Câu hỏi tiếp theo, là về bài hát của cậu, nó thật tuyệt vời. Nghe đi nghe lại vẫn không chán. Vậy bí mật đằng sau nó là gì vậy?
Tokiya: Là bí mật thôi
Natsuki: Chúng ta có phải là bạn không? Mình sẽ không hé ra lời nào đâu. Nói cho mình biết đi
Tokiya: Cậu thật muốn nghe? Dù cậu không biết, tôi nghĩ cậu vẫn hát tốt được thôi
Natsuki: Đừng đề cao mình quá
Tokiya: Tôi nói thật
Natsuki: Trước khi vào học viện, mình có học về Violin và Viola để tiện thêm cảm xúc cho bài hát. Nhưng về việc hát, mình chưa học. Nên sẽ có nhiều thứ mà mình chưa biết. Nhưng không phải là không quan tâm về nó, mình rất thích hát, mình sẽ cố gắng học hỏi
Tokiya: Như vậy là được rồi, hát là phải bằng chính cảm giác mình.
Hát từ trái tim cậu không phải là điều có thể làm được
Natsuki: Cậu nói vậy, mình bình tĩnh lại được rồi
Tokiya: Tôi...vì tốt cho việc hát thôi. Ý tôi là tôi muốn nhấn mạnh về việc cần cù. Mà cũng không có huyền bí hay bí mật gì cả. Để có thể phát ra giọng nói theo ý mình, cậu chỉ cần hát và hát là được
Natsuki: Tokiya-kun thật nghiêm khắc, nhưng có khó không?
Tokiya: Rất khó. Nhưng không còn cách nào khác
Natsuki: Cậu nói đúng, ca hát là biến bản thân mình thành nhạc cụ, lúc đó, từ cơ thể và trái tim cậu sẽ phóng thích giọng của cậu.
Có nhiều cái khó nhớ quá, nhưng lại khiến mình muốn hát thêm nữa.
Tokiya: So với tôi, cậu còn giỏi hơn nhiều
Natsuki: Sai rồi
Tokiya: Không, cậu đúng là như vậy
Natsuki: Tokiya-kun, cậu đang nói đùa đúng không?
Tokiya: Không, tôi không có
Natsuki: Nghi quá...Cậu đang giấu mình chuyện gì đúng không?
Tokiya: Ah...à thì...mà tại sao cậu lại làm hóa vấn đề lên vậy?
Tôi đã từng...không phân biệt được các nốt nhạc
Natsuki: Không phân biệt được các nốt nhạc? Cậu? Khó tin thật đấy
Tokiya: Dù đã nhủ là nó rất khó, lúc còn nhỏ, tôi thường hay hát lạc nhịp. Nhưng mà tôi lại không nhận ra
Natsuki: *cười khúc khích* Chắc lúc ấy cậu đáng yêu lắm nhỉ?
Tokiya: *nói trong lòng* Cậu ấy khi không lại làm cho mình nói ra. Cậu ấy...thật phiền phức
Chúng ta có thể kết thúc cuộc trò chuyện này được không? Không phải cậu còn có vài thứ muốn hỏi sao? Nếu không, vậy hãy kiểm tra bản thu âm hồi nãy đi
Natsuki: Được, nhưng mà mình có thể hỏi vài câu được không?
Tokiya: Về cái gì?
Natsuki: Mình rất thích giọng hát của cậu. Giọng của cậu lấp lánh như những vì sao trên trời đêm. Giọng hát của cậu như vẽ ra mọi thứ vậy. Khiến mình tưởng tượng ra được một bầu trời đầy sao, cảm giác như là mình đang hát trong bầu trời đó mãi mãi.
Tokiya: *cười* Cậu phóng đại quá đấy
Natsuki: Mình chỉ nói thật thôi mà
Tokiya: Nhưng khi nghe cậu nói, tôi cảm thấy rất vui. Giọng hát của cậu cũng vậy, như có cả sức mạnh và nỗi đau trong đó. Việc có thể đặt những thứ khác nhau vào giọng hát, âm vang của cậu sẽ là thứ sâu thẳm trong trái tim cậu
Nếu tôi thêm câu từ vào, đảm bảo bản thân cậu sẽ là một nhạc cụ lộng lẫy nhất
Natsuki: *cười lớn* Chúng ta giống nhau quá
Tokiya: Xin đừng nói những câu như vậy! Nhưng khi được các bạn Fan chào đón bài hát của chúng ta, tôi rất vui. Mà chúng ta được hát cùng nhau là nhờ việc bình chọn của các Fan
Natsuki: Nhưng bài hát của chúng ta lạ lắm, trái tim tan vỡ, khi hát lại có một nỗi buồn man mác nào đó
Tokiya: Tôi có nói là đừng nói những câu như vậy nữa mà!
Natsuki: Ca khúc này như một cuộc gặp gỡ, nhưng cuộc găp gỡ này lại không giống như kịch phim
Tokiya: Đúng vậy. Trong chương trình đặc biệt trên kênh Shining Space TV, là một Idol, chúng ta sẽ có những cái đặc biệt trong kịch phim. Tối qua tôi có nhìn sơ qua kịch bản, là về một người muốn quên đi người anh ấy yêu, cô gái mà chàng trai ấy đã chia tay
Natsuki: Tokiya-kun, cậu có kinh nghiệm trong tình yêu không?
Tokiya: *ngạc nhiên* C-Cậu vừa nói gì?? Chúng ta là Idol, việc hẹn hò yêu đương là cấm kị
Natsuki: Nhưng đây là tiền đề cho một tình yêu không bền vững, là cảm xúc của mình mà? Không phải tốt sao?
Tokiya: Tốt, nhưng không phải cậu nói sẽ là cái kết buồn sao? Nếu ta vì người ấy, dù có như thế nào thì ta vẫn sẵn lòng làm vì cô ấy. Dù tình yêu đó không dành cho ta
Natsuki: Cậu lãng mạn quá
Tokiya: Tôi thề cả cuộc đời, tôi sẽ không làm những thứ sẽ khiến tôi hối hận, kể cả trong công việc hay cuộc sống riêng tư
Natsuki: *khóc*
Tokiya: Chuyện gì vậy, Shinomiya? *nói trong lòng* Đột ngột xảy ra chuyện gì vậy? Kỳ thật....mình đã nói những lời không nên nói sao? Hay là mình đã làm cho cậu ấy nhớ về gì đó?
Natsuki: T-To-To...
Tokiya: To?
Natsuki: Tokiya-kun...Cậu ngầu quá!!! *nhấc bổng Tokiya*
Tokiya: Cậu ĐANG LÀM GÌ vậy? Bình tĩnh đi, Shinomiya-san!
Natsuki: *bắt chước Tokiya* "Tôi sẽ không làm những thứ sẽ khiến tôi hối hận, kể cả trong công việc hay cuộc sống riêng tư" làm mình cảm động quá!
Tokiya: Cậu có nghe tôi nói gì không đấy?! A,a,a,a, aw....T-T-Tôi không phải vật dễ thương mà cậu thường hay ôm!!!!
Natsuki: Nhưng mà Tokiya nhỏ nhắn hơn mình mà. Ôm cậu vừa thật
Tokiya: Đúng là tôi nhỏ hơn cậu 7cm. Nhưng tôi không phải là thứ đáng yêu để cậu ôm!
Natsuki: Ah...cậu không thích bị nhấc bổng sao? Vậy thì cậu muốn được tung cao nhỉ? {Ú: là động tác người bố hay để con trên vai đó}
Tokiya: Tôi đã nói là không....Làm ơn lắng nghe tôi nói đi!!!
Natsuki: Chúng ta tới đây.... Takai taka~i.... {Ú: nàng tưởng tượng ra cảnh người bố đang xoay vòng vòng đứa bé nha}
Tokiya: Đặt tôi xuống NGAY LẬP TỨC!! Aaaaaaaaaa.....