top of page

DRAMA CD

Tưởng tượng được bay bổng

Drama CDs: Theater Shining

<< Every Buddy - Kotobuki Reiji x Kurusu Syo >>

Xem các Drama CD utapri khác? --> Nàng click vào: Drama CD

uta-no-prince-sama-theater-shining-every

Song Vietsub: Every Buddy 

Drama CD: Part 1 | Part 2

Link listen Song + Drama: Click Here

Đôi lời

Bản Vietsub bản quyền được dịch bởi nhóm NaRanSub. Vui lòng không mang đi.


Nếu nàng muốn--> hãy nói với người dịch biết (Link FB: Profile)

DO NOT use or repost any of my translation 

without my permission

                                                         - Viettrans by Ren - 

                                                - Engtrans by kuroorchidnobass -  

PART 2:

00:04

*đánh máy*

Syo: Chừng nào mới xong hết được đống này đây... *thở dài* Từ khi mình được phân công làm chỗ này, mỗi ngày là cứ ở bàn làm việc, bàn làm việc, bàn làm việc....

Mà không khí ở đây yên ắng quá

*hồi tưởng lại*

Reiji: Không phải thời gian này chứng minh những người thám tử như chúng ta đang thảnh thơi sao?

*kết thúc hồi tưởng*

Syo: *thở dài* Cái người đó cứ luôn thích làm theo ý mình

*Reiji đang ngủ*

Syo: Rốt cuộc cái giờ hành chính của người này là lúc nào vậy? Cứ cho là anh ấy đang làm việc đi, thì có nhất thiết phải ngủ trong giờ làm không?

Ah, không được! Mình không tập trung nổi! Chắc mình nên nghỉ ngơi và tới phòng nghỉ để uống miếng nước thôi

*Syo đi tới phòng nghỉ*

1:46

*Syo đi vào phòng*

*bước nhanh và nắm chặt cú đấm*

Syo: Này!

Reiji: *than vãn* Cho ngủ chút nữa đi, chút nữa thôi ~

Syo: Không "chút nữa" gì hết! Không được ngủ, dậy đi!

*lắc mình Reiji*

Reiji: Ugh, gì vậy chời? Dám làm phiền giấc ngủ của tôi, cậu tệ quá đấy

Syo: Thế nên tôi mới nói, không được ngủ trong giờ làm việc

Reiji: Tôi không muốn bị một người đang dở công việc nhắc nhở đâu. Bên cạnh đó, tôi đã xong luôn những việc hôm nay từ hôm qua rồi mà

Sy: *kiềm chế lửa giận* không phải về việc đó. Anh là người vẽ lên cái cốc của tôi đúng không?

Reii: Oh, cậu còn nhớ sao?

Syo: Vẫn nhớ! Anh là người xóa đi tên tôi và còn ghi Công lý-kun

Reiji: Vậy là cậu tới đây để cảm ơn tôi à?

Syo: TÔI ĐANG NÓI VỚI ANH ĐẤY! Tại sao tôi lại cảm ơn anh?

Reji: Hể ~? Nhưng đây là tấm lòng của senpai dành cho cậu nha! Nhờ vậy mà kouhai của tôi đảm bảo sẽ không mất cái cốc. Là biểu trưng t-ấ-m  l-ò-n-g senpai của cậu, là thế đấy

Syo: AAAGH!! Đây là ý định của anh sao?

Reiji: Nếu đúng thì cậu sẽ làm gì?

Syo: Anh! *túm lấy Reiji*

Reiji: Chuyện gì vậy, Công lý-kun? Nhìn giống như cậu muốn đánh tôi thế?

Syo: Mọi người mến anh, tại sao?

Reiji: Tại sao cậu lại kích động thế?

Bởi vì chúng ta rảnh rỗi nên mới yên ắng? Không phải lúc nãy cậu nói vậy sao?

Syo: Anh đã thức từ trước?!

Reiji: Tại vì cậu nói to quá, tôi không chợp mắt được

Syo: Cái....

Reiji: Tôi đã nói rồi, công lý là hoang đường, nó không tồn tại

*Syo đang kiềm nén*

Reiji: Cậu có thể bỏ tay tôi ra không? Đau quá

*Syo thả ra*

Reiji: Cậu không thích hợp làm thám tử đâu

*Reiji đi*

Syo: Cha...lúc này...con có thể trở thành người giống như cha không?

4:48

*Syo thở dài*

*Heroine đi tới*

Syo: Can đảm-san, Tôi không thể... tiếp tục

Cảm ơn, nhưng tôi không thể làm nổi công việc này được nữa đâu. Cậu cũng muốn nghỉ ngơi mà đúng không, cảm đảm-san?

Reiji nói tôi không thích hợp làm thám tử

Mà tôi lại không thể phản biện được lời anh ấy

Tôi không có những gì mà Reiji-san đã làm. Nhưng không như anh ấy, tôi không thể làm những thứ giống như anh ấy làm

Không, tôi không mất trí vì Reiji-san, tôi mất trí vì bản thân tôi

Là tôi đã thảm bại, ảo tưởng những cái xa vời. Và Reiji, anh ấy đã chỉ điểm đúng, tôi không phản biện được. Tôi vẫn chưa hoàn thiện bản thân, và cảm thấy mình thật thất vọng

"Mình có nên tiếp tục làm thám tử không?" Nếu tôi bỏ cuộc dễ dàng như vậy, tôi càng không thể. Nó gợi lại tôi yêu nghề thám từ đến chừng nào

Cậu mừng sao? Chả có gì để mừng cả! Toàn là lỗi của cái người "gấu trúc" đó! Ah, chết, lỡ miệng!

V-Vì cái người đó ham ngủ và hay chọc người ta bằng những trò đùa quá trớn nên mới gọi là "gấu trúc" thôi

Đ-Đừng để anh ấy biết tôi nói cái gì đấy

Ugh, đi mà, nếu anh ấy mà biết được, thế nào tôi cũng bị ghẹo cho coi

"Reiji-san sắp tới nữa?" Là sao?

À thì tôi không có giỏi suy nghĩ sâu gì nhưng...đây là lý do Reiji-san là buddy của tôi sao?

Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ xin lỗi vì những việc rắc rối hồi nãy. Nếu có cơ hội thì tôi sẽ nói chuyện với Reiji-san nếu có gặp anh ấy

Ah, Tới giờ rồi, tôi nên trở lại làm việc thôi. Tôi đi trước đây

Hm? Có chuyện gì vậy, Can đảm-san?

Huh? Reiji-san lo lắng cho tôi sao? Chắc không phải đâu

"Xin hãy chăm sóc cho anh ấy"? Tôi không hiểu cho lắm nhưng...nếu được, tôi sẽ cố gắng

9:04

Syo: Mình đã nói là "Tôi sẽ làm được!" Nhưng mình nên làm gì đây? 

*thở dài* Bó tay rồi... Reiji-san!?

Reiji: Hm?

Syo: Um...Reiji-san. Tôi muốn nói với anh vài chuyện.

*Reiji vẫn tiếp tục đi* Xin hãy đợi chút

*vẫn tiếp tục đi* Reiji-san!

Reiji: Đừng hét nữa. Tôi không phải người điếc

Syo: Xin hãy trở thành buddy với em

Reiji: Tôi biết trước cậu định nói vậy, nhưng nếu cậu là người bình thường, cậu nên cố gắng tránh xa tôi ra. Hơn nữa, tôi cũng đã từ chối về việc làm buddy với cậu, cậu quên rồi sao?

Syo: Anh bị gì vậy, Reiji-san? Tại sao anh cứ bướng bỉnh từ chối trở thành buddy thế?

Reiji: Còn cậu, tại sao cậu cứ chú trọng từ buddy vậy hả? Cậu định làm gì sau khi trở thành buddy với người mà cậu không thích? Tôi không có gì để chỉ cậu, cũng không có gì để học từ cậu, nên việc trở thành buddy với cậu cũng vô ích

Syo: Có.. có vài thứ anh không thể một mình bảo vệ được

Reiji: Cái gì?

Syo: Đằng sau lưng anh

Reiji: Sau..lưng?

Syo: Anh không thể bảo vệ đằng sau lưng anh được

Reiji: Câu này có trong bộ phim hay truyện tranh nào không vậy? Hay là lời bình luận dí dỏm?

Syo: Cha nói trên đời không có ai là hoàn hảo, vậy nên phải cùng với đồng đội đáng tin cậy của mình mà tương trợ ăn ý nhau.

Nếu là công việc bình thường thì anh có làm một mình cũng chẳng sao. Nhưng bởi vì công việc của thám tử là bảo vệ hòa bình cho nhân loại, anh cần phải có bạn đồng hành.

Tôi muốn bảo vệ mọi người!

Reiji: Cứu người không phải nói là làm được!! 

Thậm chí nếu cậu không bảo vệ được người đồng hành quan trọng của mình, cậu còn làm nghĩa lý gì nữa?!

Syo: Reiji-san...

Reiji: Tôi từng có một người bạn. Anh ấy không giống cậu, anh ấy là người hành động biết suy nghĩ cẩn trọng và luôn có mục tiêu nhất định, anh ấy điềm tĩnh và rất ngầu. Khi tôi làm ra những cái vô nghĩa, anh ấy đã ngăn tôi, anh ấy luôn là người mà tôi có thể tin cậy

Syo: Tôi xin lỗi, có thể tôi đã mạo phạm...

Reiji: Tôi không có dọa gì cậu. Tôi không phải là người như cậu nói

Syo: Chuyện gì....đã xảy ra sao?

Reiji: Tôi tin cậu có thể suy đoán được chuyện gì xảy ra tiếp theo

Đúng vậy, anh ấy đã chết. Tôi không thể bảo vệ được anh ấy

Anh ấy là người luôn đặt hoài bão của người khác lên đầu, nên tôi muốn bảo vệ anh ấy. Giống như cậu, tôi cũng từng hy vọng rất nhiều.

 Nhưng.... hiện giờ lại quá tàn nhẫn, khoảng thời gian đó có níu lại cũng không được.

Thám tử không phải là vị anh hùng như trong truyện tranh!

Syo: Nhưn-

Reiji: "Nhưng đó không phải khiến mình có ý chí để tiến lên sao"? Đúng, chính xác là vậy. Nhưng tôi đã không làm được, mất đi người quan trọng nhất của mình, tôi chính là kẻ hèn hạ.

Giờ thì cậu hiểu chưa? Tôi không thích hợp làm buddy với cậu

Syo: Đó...

*chuông reo* Cái gì vậy?

*Heroine đi vào* Can đảm-san!

Trường hợp nguy cấp sao?

Reiji: Tuân lệnh, nhà hoang khu 5 vùng Shining? Ở gần đây! Được rồi, đi thôi!

Syo: Vâng!

*chạy tới chỗ để xe*

14:00

Reiji: Đây là Kotobuki Reiji, tôi đã tới vị trí xác định rồi

*tiếng súng bắn và tiếng hét*

Syo: Reiji-san, tiếng hét phát ra từ bên trong!

*Syo chạy vào nhưng bị Reiji túm lại*

Reiji: Đợi đã! Chúng ta phải đợi thời cơ

Syo: Nhưng...!

*tiếng súng lại lần nữa bắn*

Nhưng nếu chúng ta cứ chờ, chúng ta sẽ không thể bảo vệ được những thứ mà chúng ta muốn bảo vệ

Reiji: Không được nói hồ đồ! Đợi đã! Một mình cậu thì làm được gì?

Syo: Vậy cứ đi theo em đi!

*thoát ra và chạy tới kẻ đang trốn thoát*

Reiji: Ah! Giờ không phải lúc đùa giỡn. Cậu không tuân theo lệnh sao? 

Ah! Chết tiệt!

*Reiji theo sau Syo*

14:49

Syo: Ở đó! *tiếng súng của Syo bắn để dọa (?) hung thủ*

*bao vây lại* Ở yên đó!

Kẻ trốn thoát 1: Khốn khiếp! Chạy thôi! Chết tiệt! Thả ra!

Syo: Bỏ cây súng ra!

*Nhanh chóng lấy súng từ tay kẻ trốn thoát*

*ném súng đi*

*Lấy còng tay còng lại* Được rồi!

*Reiji chạy tới* Ah, Reiji-san! Tôi bắt được hắn rồi!

Reiji: Ngu ngốc! Liều lĩnh quá! Không có mệnh lệnh thì không được di chuyển, rõ chưa?!

Syo: Là lỗi của tôi! Chỉ là cơ thể tôi nó muốn di chuyển thôi mà

*nghe tiếng bóp cò* Ah, chết tiệt! Còn kẻ khác!

Reiji: Huh?

Syo: Coi chừng, Reiji-san!

Reiji: SYO! *chạy tới chỗ Syo*

*tiếng nả súng*

Cảnh sát: Ở đằng kia! Bắt lấy hắn!

*một tên bị bắt*

Chỉ huy!

Reiji: *thở dồn dập* Hehe...may là tôi tới kịp. Cậu ổn không, Công lý-kun?

Syo: Câu này tôi nói mới đúng! Tại sao...tại sao...Tại sao anh lại làm vậy!? Reiji-san!

Reiji: *thở gấp* Hehe.....vết thương....đau thiệt

Syo: Đừng nói nữa! Máu...! Phải cầm máu nhanh! Có ai...có ai không, xin hãy nhanh lên!

Reiji: *thở gấp* Máu....chảy nhanh qu..á ....những gì tôi nói....trước đó...nếu cậu can đảm....nữa...cậu có thể cứu....mọi người.....chắc chắn...... *thở ngày càng gấp*

*mím môi lại*

Syo: Reiji-san? Reiji-san? 

*lắc mình Reiji* 

Syo: REIJI-SAAAAN!!

*tiếng xe cứu thương*

17:45

*Heroine chạy tới*

Syo: Can đảm-san. Oh, Reiji-san à? *đứng dậy* Chúng ta cùng xem tình trạng của anh ấy đi

*mở cửa*

Reiji: Oh chào, mà nè, không phải là bé can đảm đó chứ!

Khuôn mặt đó là sao? Em đang làm xấu đi nét đẹp của em đấy!

Syo: Anh chính là nguyên nhân mọi việc, mọi người rất lo lắng cho anh

Can đảm-san, khuôn mặt cậu thật đáng sợ.

Trong khoảng cách ngắn, cứ nghĩ anh ấy sẽ chết khi bị súng bắn vào người, may là đạn chỉ sượt qua cánh tay anh làm cánh tay anh trầy xước thôi đấy

Reiji: Dù là người lành nghề nhưng cũng có ngày hành động sai sót, mà tôi đã quá liều lĩnh, với lại tôi cũng đâu biết vết thương lại đau thế này

Syo: Tại sao anh lại cứu một người không phải là buddy của anh? Tôi cũng chẳng cần anh ra tay giúp đỡ

Reiji: *cười* Đúng vậy, tôi không biết tại sao tôi lại cứu cậu nữa là?

Syo: *cười* Nghiêm túc dùm đi. Tôi không phải là người thích mắc nợ ai, nên tôi sẽ khiến anh trở thành buddy của tôi, Reiji-san, tôi không cần biết anh có phản kháng hay không, nhưng lần này tôi sẽ bảo vệ anh

Reiji: Heh, cậu mà nói được những lời này sao?

Mà yêu cầu của tôi đòi hỏi rất cao, rất cao đến nỗi cậu sẽ phải hối hận vì đã trở thành buddy của tôi. Cậu chấp nhận không, Syo?

Syo: Tất nhiên, đồng nghiệp!

*Đập tay nhau*

--- the End ---

--- part 1: click here ---

bottom of page